Chạng vạng tối, một con dê đang chơi đùa một mình trên sườn đồi, đột nhiên bên trong lùm cây xuất hiện một con sói lao tới muốn ăn thịt dê. Dê sợ quá nhảy dựng lên, dốc sức liều mạng dùng sừng chống cự, cũng kêu lớn tiếng cầu cứu đồng loại.
Trâu ở trong bụi cây, nhìn ra nơi có tiếng kêu cứu, phát hiện đó là sói, liền chạy đi mất dạng.
Ngựa cúi đầu xem xét, phát hiện đó là sói, cũng ba chân bốn cẳng lao đi không để lại chút tăm hơi.
Heo đi ngang qua, phát hiện đó là sói, vội lao mình xuống dốc núi thoát thân nhanh chóng.
Thỏ nghe tiếng kêu cứu, cũng phóng vút đi như một mũi tên.
Chó ở dưới núi nghe tiếng dê kêu cứu, vội vàng phóng lên núi, thoáng chốc đã cắn một phát vào cổ sói. Sói đau quá kêu rú lên, thừa dịp chó đang thở, vội vàng chạy trốn mất.
Về đến nhà, bạn bè đều đã tụ tập đầy đủ…
Trâu nói: “Sao bạn không gọi cho tôi? Sừng của tôi có thể khoét thủng ruột sói ra ấy chứ!”.
Ngựa nói: “Sao bạn không gọi tôi? Chân của tôi có thể đá nát đầu sói”.
Lừa nói: “Vậy sao bạn không gọi cho tôi? Tôi chỉ gầm một tiếng, là dọa sói sợ mất mặt”.
Heo nói: “Sao bạn không gọi tôi? Tôi dùng mõm ủi một cái, là nó sẽ rơi ngay xuống núi”.
Thỏ nói: “Vậy sao bạn không gọi cho tôi? Tôi chạy trốn nhanh, nhưng có thể đưa tin cầu cứu”.
Trong đám ồn ào náo nhiệt này, chỉ duy nhất không có tiếng của chó.
Tình bạn thực sự, không cần phải hoa ngôn xảo ngữ, mà là tại thời điểm then chốt nhất có thể đưa tay ra với bạn.
Những người cả ngày bên cạnh bạn, cho bạn một chút niềm vui, nhưng lại không nhất định là bạn bè chân chính.
Những người trông như không quá thân thiết, nhưng mọi thời khắc đều chú ý đến bạn, trong lúc bạn vui vẻ, không đi tâng bốc bạn, trong lúc bạn cần giúp đỡ thì lặng lẽ đến bên bạn, quan tâm tới bạn. Đây mới là bạn bè thực sự.”
Bạn bè thực sự chính là đưa tay ra vào những lúc cần nhau nhất.
Nguồn: ST
Nguồn ảnh: Đoàn Ngọc An